CÔ GÁI NHƯ SỤP ĐỔ KHI CHỦ QUAN TRONG VIỆC CHỮA TRỊ BỆNH LẬU

Bệnh lậu là một trong những bệnh xã hội có tỉ lệ người nhiễm bệnh khá cao so với những bệnh khác. Do tâm lý chủ quan khi quan hệ tình dục không an toàn hay dùng chung đồ dùng với người nhiễm bệnh lậu

​“Vài ngày sau thời gian quan hệ tình dục, em cảm thấy có biểu hiện của bệnh lậu. lúc nào em cũng cảm giác như hàng ngàn kim chích vào đầu dương vật làm tê dại cả người. Mỗi lần đi tiểu, dòng nước đái như sợi dây thép gai rút ra từ trong dương vật ra”, T. tâm sự.

Bạn bè, người thân của P. vô cùng sửng sốt trước đợt nghỉ lễ 30/4-1/5, trên trang face book cá nhân của cô xuất hiện những status dài kỳ, được hệ thống thành “Hồ sơ bệnh lậu”.

Mọi người trong danh sách bạn bè của P. Tưởng rằng là chuyện được share lại trên mạng xã hội hoặc chủ nhân xinh đẹp bị hack face book.

Cô gái như sụp đổ khi biết mình mắc bệnh lậu

Nhưng các người nhà, những người từng chứng kiến quãng thời kì P. Bầm dập trong cuộc hôn nhân và nếu hiểu về người phụ nữ vị trí này thì đều hiểu rằng P. Đang nói rất thật.

Theo P., cô hôn nhân vào cuối năm 2001, Lúc đó cô 26 tuổi. “Với tuổi này, tôi thật sự là một cô gái ngu ngơ khi bước chân vào hôn nhân với suy nghĩ: Bất kỳ người nào lấy vợ lấy chồng sẽ sinh con đẻ cháu, đều chí thú làm ăn, nuôi dạy con, vun vén gia đình… Rồi tháng ngày cứ thế thăng bình trôi… đến khi mang thai được gọi là Hạnh Phúc”, P. tâm sự.

Sau đám cưới,P. Ở nhà 1 năm chỉ ăn và ngủ, nấu cơm và rửa bát. Cân nặng của P. Chỉ 42kg. Đầu 2003, cô bắt đầu kinh doanh phụ giúp chồng, công việc hơi thuận lợi và bận rộn. Năm 2005, cô mang thời kì khoảng 6 tháng đầu năm về quê của bố chồng, lo cơm cháo thu dọn nhà cửa phục vụ những người chăm bố chồng (bị ung thư biểu suy bì da đầu), nằm liệt 1 chỗ. Sau lúc bố chồng mất một thời gian thì P. Biết chồng đã có nhân tình mới. Mối quan hệ của chồng P. với cô đó phát sinh từ thời kì bố chồng P. Ốm.

Nhớ lại lần phát hiện bệnh, P kể: “Khoảng hè năm 2006, chồng tôi nói đi tiểu ra mủ, đau buốt. một vài ngày sau, tôi cũng phát hiện ra dưới đáy quần lót của mình luôn bị ướt như đái dắt, ko mùi hôi. Đem chuyện kể mang em dâu của chồng, cô đưa tới phòng khám phụ khoa. Tả qua triệu chứng, thầy thuốc chuyên khoa yêu cầu chồng tôi cũng phải đến khám. Kết quả xét nghiệm là bị bệnh lậu”.

“Nghĩ như bệnh bình thường, tôi cũng kể bác sĩ cứ cho thuốc để điều trị. Hỏi bác sĩ nguyên cớ do đâu, ông nói: “Đây là bệnh xã hội, đã gọi là bệnh xã hội thì phải từ bên ngoài chứ ko phải trong nhà được!’. bác sĩ nói vậy nhưng tôi vẫn chẳng hiểu ra sao, chỉ thấy chồng tôi dọa nạt và hoi “Cô có quen ai bậy bạ không? Lây bệnh cho tôi. Mà ông đấy (bác sĩ) bảo bệnh có thể do nước sinh hoạt!?’ Tôi chỉ biết vậy. Chẳng kể thêm gì.

Ngày hôm sau chồng tôi sốt cao. Hỏi bác sĩ thì ông ta đến tận nơi, tiêm cho mỗi người mũi tiêm độc nhất. Ông đó nhắc chỉ cần một mũi tiêm, thuốc đặc trị nên sẽ khỏi ngay.

Sau đó, rồi trăm thứ trôi qua rôi đi tôi chẳng mảy may nhớ gì đến định nghĩa “bệnh lậu” nữa. Cũng chẳng còn thời gian tám chuyện với người nào, ngày đó cũng chẳng được sử dụng mạng internet phổ cập như hiện nay. Tóm lại, căn bệnh lậu lần phát triển chậm chi khiến tôi chỉ như 1 trận ốm sốt thông thường…”.

Mọi chuyện tưởng đã qua sau lần P. Điều trị căn bệnh phố hội. tuy nhiên, sau Đó là chặng thời gian dài vật lộn, vừa lo điều trị vô sinh, vừa lo kiếm sống và trốn chạy những cơn hành hạ đánh đập của người chồng vũ phu… Hết điều trị vô sinh, lại đến những vấn đề về gan, thận, béo phì, bế kinh… Công cuộc điều trị bệnh tật của P. Kéo dài cho tới hiện tại.

Qua khám và chưaTây và Đông y, dần dần P. Được biết, khám xét trong tử cung của cô là di chứng của những vết sẹo do vi khuẩn lậu gây ra, phối hợp với nội tiết kém nên ko sản sinh tế bào mới thay thế. Thành tử cung bị vôi hóa.

“Tôi nghe xong điện thoại chỉ biết vâng, nước mắt cứ thế chảy ko ngừng… Trên xe, tôi đội mũ lưỡi trai kéo sụp trán, đeo khẩu trang, đeo kính. Ngồi khóc suốt chặng tuyến đường xe chạy. Nghĩ mọi thứ, nghĩ tại sao mình đến cơ sự này,có phải kiếp trước mình gây ra qua nhiều tội quá ko. Tôi sợ chết! Tôi bắt đầu nghĩ tới các việc mà tôi chưa làm được, tôi tiếc nuối. có chút oán hận người lây truyền cho mình. Tôi thấy thương mình, thấy tuyệt vọng và thấy sợ lúc nghĩ cái chết đang tới gần”…

Gặp thầy gặp thuốc, P. tích cực điều trị và 1 số bộc lộ bệnh đã tiến triển dần. tuy nhiên, tới hiện nay, cô vẫn phải thừa nhận: “Bệnh lậu vẫn chưa hết. Nó vẫn cư trú trong cơ thể tôi”… cho đến nay, P. Đã tìm kiếm mọi cách để có thể có con

lúc biết mình vô sinh do biết chứng của bệnh lậu, P. phần nhiều sụp đổ.

“Khi viết những cái này, tôi đang trên đương tới bệnh viện chữa trị và vẫn tiếp diễn phát hiện các di chứng của vi khuẩn lậu đối với rất, đa số các cơ quan nội tạng, tới từng tế bào trên cơ thể mình.phát triển chậm nhưng chưa bao giờ ngừng lại cả

P. Biết rằng cô ko với nhiều tri thức y khoa nên việc san sẻ các thông tin về căn bệnh này của mình không hề thuận tiện. Cô cũng lường trước có thể sở hữu người nghĩ rằng cô “câu like” nhưng cô vẫn phải viết ra cho hơn 1.000 bạn bè của mình. Mục đích viết lại các quãng thời gian khủng khiếp đã qua, theo P là để 1 lần nữa cảnh tỉnh các người còn

Bình luận về bài viết này